Bên dưới đây mình có spoil trước 1 phần nội dung của cuốn sách với mục tiêu là để bạn tham khảo và tìm hiểu trước về nội dung của cuốn sách. Để xem được toàn bộ nội dung của cuốn sách này thì bạn hãy nhấn vào nút “Tải sách PDF ngay” ở bên trên để tải được cuốn sách bản full có tiếng Việt hoàn toàn MIỄN PHÍ nhé!



**LỜI GIỚI THIỆU**
Nhìn vào một loạt con rồng đã bay lên và sắp bay lên, nhiều chuyên gia trên thế giới đã phán đoán khẳng định rằng sang đầu thế kỷ XXI, trung tâm kinh tế của hành tinh sẽ chuyển về khu vực Châu Á – Thái Bình Dương. Nước Cộng hòa Xã hội Chủ nghĩa Việt Nam chúng ta cũng đang khẩn trương ĐỔI MỚI trong thập niên 90 để chuẩn bị cất cánh. Kinh tế càng phát triển, càng phải lo giữ vững bản sắc dân tộc để tạo ra một đời sống văn hóa hài hòa, lành mạnh. Muốn có cơ sở tiếp nhận những tinh hoa văn hóa của thế giới hiện đại, chúng ta không thể không lưu tâm khai thác, nghiên cứu những tinh hoa văn hóa truyền thống đã được lưu lại trong các văn hóa Hán-Nôm cổ xưa.
Do đó, song song với sự phát triển học tập sinh ngữ (Nga, Hoa, Anh, Pháp…), rất cần khuyến khích việc học cổ ngữ Hán-Nôm nhằm tạo ra 1 lớp thanh niên đủ khả năng dịch thuật, nghiên cứu cổ văn. Công việc biên soạn sách giáo khoa Hán-Nôm gần đây đã được quan tâm nhưng mới chỉ dành cho bậc Đại học. Còn thiếu chương trình và sách giáo khoa cho học sinh phổ thông và những người tự học. Để góp phần xây dựng phong trào học tập Hán-Nôm trong giai đoạn hiện nay Tổ nghiên cứu Hán-Nôm chúng tôi xin trân trọng giới thiệu với các bạn bộ sách HÁN VĂN TỰ HỌC của học giả Nguyễn văn Ba.
Đây là một bộ sách được biên soạn công phu với tinh thần sư phạm và khoa học, biểu hiện một tấm lòng nhiệt thành của soạn giả đối với sự nghiệp giáo dục. Tuy còn có những hạn chế nhất định như chuyện « Nam ngoại, Nữ nội » « Phu xướng, phụ tùy »… Việc biên soạn các bài mục theo chủ điểm có kèm những bài tập được sắp xếp theo một hệ thống hoàn chỉnh cộng với việc đưa vào sách nhiều tư tưởng đẹp của người xưa khiến cho người học không chỉ hiểu biết cách đọc, cách viết, cách dịch mà còn trau giồi được tư tưởng phẩm hạnh.
Chúng tôi hoan nghênh Nhà Xuất Bản Tổng Hợp Đồng Tháp đã có nhã giao cho Tổ Hán-Nôm chúng tôi biên tập và giới thiệu bộ sách giáo khoa có giá trị và rất bổ ích này. Chúng tôi chân thành cảm tạ những chỉ dẫn quí báu của nhà nghiên cứu lão thành Giản Chi và xin cám ơn ông Trần Khuê đã đọc và ghi rõ những chỗ sai sót về chữ nghĩa. Chúc các bạn yêu mến di sản văn hóa dân tộc đạt hiệu quả cao trong công tác tự học.
**TIỂU TỰ**
Bộ Hán Văn Tự Học ra đời năm 1940 với 5000 bộ, mỗi bộ 6 quyển ước 600 trang. Được quý bạn khắp nơi hoan nghênh nhiệt liệt, thật tôi lấy làm cam tạ, song không khỏi thẹn thùng: vì rằng sau mười năm ra hải ngoại, tôi nhìn lại bộ sách ấy thấy nó thiếu sót đủ điều. Thiếu ẩn loát mỹ-thuật, thiếu tiền triền theo trào lưu hiện đại, cũng như nó đã thiếu đào sâu vào tinh thần cổ hữu của Á-đông. Học chữ Nho để làm gì ? Mỗi người thấy mỗi ích lợi riêng. Nhưng có một ích lợi chung mà ai cũng không chối cãi, là mở cửa được kho tàng vô giá của văn minh Á-đông đang của thiết cho sự phối hợp Đông-Tây để lập lại thăng bằng cho thế giới. Có người nóng tính, chủ trương bỏ Cổ Văn mà học ngay hiện đại văn của Trung Hoa ngày nay tức là Bạch Thoại.
Họ còn chủ trương phát âm Bạch Thoại ra giọng Bắc kinh là giọng phổ thông đã được dạy trong các trường học Trung-Hoa. Họ chủ trương như thế là muốn đọc được các sách vở báo chí đang phát hành ở Trung Hoa và nếu gặp người Trung-Hoa trí thức họ có thể nói chuyện và trao đổi ý kiến được. Chủ trương như thế không phải là dở, nhưng chưa đoạt được mục đích trên, vì rằng kho tàng vô giá của văn minh Á-Đông không nằm ở Bạch Thoại mà nằm trong Cổ Văn. Trên 5.000 năm văn hiến, Á-Đông lập được một nền văn minh rực rỡ trên cần Bán Dịch – lý bao trùm cả vũ trụ về con người, không gian và thời gian. Bốn nước đã cộng tác vào sự nghiệp ấy: Trung Hoa, Cao Ly, Nhật – Bản và Việt-Nam. Và cả triều anh hùng đã tô điểm văn minh ấy bằng những câu bất hủ, những tư tưởng siêu quần, những hành động thuận lý ứng vật, tất cả đều được ghi chép trong Cổ-Văn một thứ văn khác văn Bạch Thoại, khác đến nỗi thanh niên Trung học ở Trung Hoa ngày nay đọc mà không hiểu Cổ Văn, cần phải học thêm một hai năm nữa mới hiểu được.
Huống hồ gì người mình, nếu chỉ học Bạch Thoại mà không khảo cứu Cổ Văn trước, thì tinh thần căn bản văn hóa của nước nhà sẽ bị lung lay; và nếu phát âm ra giọng Bắc Kinh mà không biết đọc theo lối Hán-Việt, thì văn ngữ thuần túy Việt-nam sẽ suy đồi và tinh thần Việt ngữ sẽ bị hủy hoại. Vì mấy lẽ nói trên, tác giả quyết giúp bạn học trước về Cổ Văn để trồng lại cây Hán-Việt là nguồn cội văn hóa nước nhà bằng hai bộ:
Bộ nhất: **Hán Văn Tự Học** bỏ chỗ rườm rà của bản Hán-Văn Tự-Học trước, mà chỉ lọc lấy chỗ xác thực, bổ ích, cho sự học và nhớ Hán Văn.
Bộ nhì: **Hán Văn Dị Ngữ**, hơn 1.000 trang, giúp học giả dễ nhớ mặt chữ, cách viết, cách đọc, nhớ nghĩa và cách dùng của ước 10.000 chữ Nho thông thường. Chừng nền tảng Cổ-Văn đã chắc, tác giả sẽ cho ra đời hai Bộ về văn mới của Tàu:
Bộ ba: **Trung-Hoa Hiện Đại Văn**, chuyên về Bạch-Thoại với các chi-tiết của tân-sinh-hoạt; Bộ tư: **Trung-Hoa Quán-Dụng Ngữ**, chuyên dạy những quan-tiết của Hiện-Đại Văn, để học-giả lý hội được sự hoạt dụng của văn-ngữ Tàu.
Tái – bản bộ **Hán Văn Tự Học** này, tác-giả có trích lục và giảng giải thêm những câu hoặc bài cốt yếu trong Dịch-Kinh, Thư-Kinh, Thi-Kinh, Hiếu-Kinh, Lễ-Ký, Xuân-Thu, Tả Truyện, Tứ-Thư, Lão-Tử, Trang-Tử, Liệt-Tử, Hàn-phi-Tử, Vương-Dương-Minh, v. v. và những bài bất hủ của các bậc Tiền-Hiền Việt-Nam, sắp đặt các câu các bài ấy có thứ lớp, để học-giả, trong một thời gian rất ngắn, có thể tạm đủ tài liệu lĩnh hội được tinh thần cổ học. Các bài độc-bản, thường là đặt ra, hoặc ghép những đoạn văn hay đã nhớ, hoặc phỏng theo những trang ý nhị đã xem, nhưng vì sự rườm rà mà không ghi lai lịch, còn bài nào chép nguyên văn thì chưa rõ ràng tác-giả và nguyên-thư.
Xuất bản kỳ nhất nhì nhờ hai Cụ: rương-văn-Vạn và Vũ-duy-Thiện khuyến-khích; xuất bản được kỳ nhì này, là nhờ Cụ Đoàn-Minh-Khiêm và hai ông Trần-cư-Chánh, Nguyễn-hồng-Giao đã hết lòng tìm giúp tài liệu xứng đáng; và tác – giả cũng không quên được lòng sốt sắng nhiệt thành với văn-hóa nước nhà của hai nhà in Nguyễn-văn-Huấn và Thư Lâm Ấn Thư Quán đã lo in bộ sách này có mỹ thuật. Vậy nơi đây, xin có lời thậm cảm. Còn học-giả, học cách nào cho mau chóng, đỡ dai, đạt lý, thì tùy mỗi người mỗi cách, nhưng không ngoài câu: « **Văn ôn vũ luyện** ». Soạn-giả không có ý đề cập đến phương pháp học của mỗi người; ở đây, chỉ ước mong các bạn gắng học cao cho thông văn cổ là nền tảng văn hóa nước nhà, sau sẽ bước qua Hiện-Đại Văn để theo kịp trào lưu thế giới.


