Tải FREE sách Tôi Là Thầy Tướng Số Tập 4 PDF có tiếng Việt

Tải FREE sách Tôi Là Thầy Tướng Số Tập 4 PDF có tiếng Việt

Tải FREE sách Tôi Là Thầy Tướng Số Tập 4 PDF có tiếng Việt là một trong những Tiểu thuyết đáng đọc và tham khảo. Hiện Tải FREE sách Tôi Là Thầy Tướng Số Tập 4 PDF có tiếng Việt đang được Nhà Sách Tiền Phong chia sẻ miễn phí dưới dạng file PDF.

=> Bạn chỉ cần nhấn vào nút “Tải sách PDF” ở phía bên dưới là đã có thể tải được cuốn sách bản PDF có tiếng Việt về máy của hoàn toàn FREE rồi.

Bên dưới đây mình có spoil trước 1 phần nội dung  của cuốn sách với mục tiêu là để bạn tham khảo và tìm hiểu trước về nội dung của cuốn sách. Để xem được toàn bộ nội dung của cuốn sách này thì bạn hãy nhấn vào nút “Tải sách PDF ngay” ở bên trên để tải được cuốn sách bản full có tiếng Việt hoàn toàn MIỄN PHÍ nhé!

CHƯƠNG 1: TIẾT LỘ TOÀN BỘ TỨ ĐẠI BÍ TỊCH

TRONG BÓI TOÁN

Tổ Gia tiết lộ bí mật cách bói toán ngũ hành nạp âm.
Khi anh bước vào giang hồ, giống như đại dương. Vạn duyên lên xuống thăng trầm.
Cơm giang hồ không dễ ăn, giang hồ không dễ đi lại. Ba trăm sáu mươi nghề, mỗi nghề có cái khó riêng, kinh nghiệm của các thầy tướng số lại cực hơn. Trộn lẫn giữa tốt xấu, danh, tài, cả giàu lẫn sắc. Dắt ngựa ngồi ven đường trong gió lạnh, đừng quên thao thao bất tuyệt về âm dương bát quái toát ra khí chất rằng chính mình như là một vị thần tiên.
Tổ Gia trở thành thầy tướng số từ năm 15 tuổi, ông mặc áo dài, quạt giấy trắng, đôi thiết bản trên tay, Người duy nhất ở vùng Giang Hoài biết dùng thiết bản để xem bói, được người dân xem như thần tiên.
Tuy nhiên, Lão Tử từng nói: “Phúc báo tùy duyên, họa phúc tùy duyên”. Vận may và tai họa giống như cá âm dương quấn lấy nhau trong Thái Cực Quyền. Hơn 30 năm qua, Tổ Gia đã chiến đấu chống lại yêu ma, đại thần, thăng trầm, sinh tử, chỉ để kiệt quệ về thể xác lẫn tinh thần, tóc hai bên đã bạc, ông đã già và mệt, muốn được nghỉ ngơi.
Nhưng bàn tay to lớn của số phận lại một lần nữa đẩy ông ra đầu sóng ngọn gió không thương tiếc, có lẽ anh hùng sinh ra đã mang một loại tà khí, anh càng cố dứt nó ra thì nó càng bám theo anh suốt đời.
Tư lệnh quân đội bất ngờ ra lệnh bắt Tổ Gia! Lần này ông không cố chạy trốn.
Hôm đó, Tổ Gia đang ngồi thiền mình, Nhị Bá Đầu từ tiền sảnh chạy vào.
“ Tổ Gia, không ổn!, có người xông vào! “
Tổ Gia liếc nhìn anh ta, bình tĩnh.

“ Ai đó đột nhập” Nhị Bá Đầu nói thêm.
“ Tiếp đãi cẩn thận khi ngươi qua lại”. Tổ Gia lạnh lùng nói.
“ Người có súng! Không phải đến để xem bói!”
Trước khi giọng nói cất lên, bên ngoài đã có tiếng hét lớn: Đây là phủ đệ của tiên sinh?
Tổ Gia mạnh bước ra ngoài, cất tiếng: đúng vậy, có gì chỉ giáo?
“ Rắc rối đi với chúng tôi một chuyến!”
Đi đâu?
Tới nơi sẽ biết!
Tổ Gia nhận thấy điều gì đó không ổn. Sau khi Đới Lạp đâm phải núi, Tổ Gia đã chuẩn bị tâm lý, bởi vì ông đã đề nghị Đới Lạp sử dụng cái tên ngũ hành. Và Đới Lạp bị đâm vào núi “ Đại Sơn” ngay khi đặt tên Cao Sùng Vũ. Nhưng Tổ Gia không tin vị tướng quân bị trừng phạt bằng cách này, con người không ngu ngốc tin một cái tên có thể hại chết người khác.
Nhưng Tổ Gia biết cái chết của Đới Lạp ảnh hưởng như nào đến Cục Quân Thống, người trong cục gọi ông ta một cách trìu mến là “ Boss Đới” , có thể thấy rõ tình nghĩa chủ tớ. Đới Lạp là một người cực kỳ mê tín, ông là người duy nhất trong hệ thống điệp viên thế giới xem bói toán như tài liệu giảng dạy.
Trong mắt các thủ hạ, Đới Lạp không chỉ là hóa thân của quân đội mà còn là một vị thần tiên.
Bây giờ, vị thần tiên ấy đã chết, thủy chung cả đời người đau khổ ra sao? Đâu phải kẻ bất lương yểm bùa, chỉ vì một cái tên trái ngũ hành mà phải ra đi hay sao?!
Bên ngoài cục quân thống, các vị lãnh đạo Quốc Dân Đảng cũng đang bí mật điều tra vì đơn giản họ không tin Đới Lạp bị tai nạn mà là do ám sát. Còn hung thủ là ai thì còn quá sớm để nói.
Cùng lúc đó, các đặc vụ phụ trách điều tra nhận được tin báo, có một lão nông chăn cừu nhìn thấy máy bay bốc cháy trước khi đâm vào núi. Điều này cho thấy máy bay đã bốc cháy trước khi va vào núi, rất có thể cabin bị tai nạn hoặc bị gài bom.
Trong thời cuộc rối ren, chỉ có một người bình thản nhất. Ông ta cẩn thận đọc qua đống tài liệu dày cộp về chuyến đi cuối của Đới Lạp: Vào tháng 2, Boss Đới bí mật tới Thượng Hải gặp Thiết Bản tiên sinh, thầy tướng số một ở Giang Hoài, Thiết Bản tiên sinh giang hồ nhân xưng “ Tổ Gia”. Truyền nhân của Thiết Bản Thần Số, và các mối quan hệ gần gũi với Vương Á Tiều.
“ Haha mọi thứ dễ dàng hơn.” Người đàn ông cười lạnh rồi hét ra ngoài cửa: Nào!
Một đặc vụ chạy vào.
Điện báo từ Quân đoàn thống nhất Quân khu ba ra lệnh cho Phùng Tư Viễn bắt Thiết Bản tiên sinh.
Đúng!
“ Đợi một chút, mang theo một số người đáng tin cậy đề phòng trước”.
Xứ trưởng, điều này là sao ạ? Tên tiểu đặc vụ thắc mắc.
Làm sao ta biết được Phùng Tư Viễn thường xuyên dao du với mụ phù thủy kia có trở mặt hay không? Đề phòng hắn ta tiết lộ tin tức, tạo hiện tượng giả.
Cục trưởng anh minh!
Cục trưởng ở đây là Lưu Hoàng Sơn, một nhân vật chủ chốt trong chi nhánh thứ ba của cục quân thống. Ông ta quê Bình Dương, Chiết Giang, tàn nhẫn và đầy mưu mô. Những năm đầu gia nhập Thanh Bang, về sau thì quy phục dưới trướng Đới Lạp.
Chẳng bao lâu, Phùng Tư Viễn, người còn lưu luyến Giang Phi Yến, nhận được điện báo, xét cho cùng, Phùng Tư Viễn là người đã theo sát Đới Lạp trong nhiều năm, sự nghiệp điệp viên đã rèn luyện cho anh ta tính cách suy nghĩ chín chắn trước khi hành động.
“ không đúng, không đúng….”
“Sao vậy” Giang Phi Yến hỏi.
Hội đạo môn do tôi giám sát hỗ trợ Đới Cục Trưởng. Trước đây, các vụ án liên quan đến hội đạo môn đều do tôi giải quyết. Lưu Hoằng Sơn muốn can thiệp vào thì cũng không được, nhưng giờ Đới Cục Trưởng đã chết. Toàn quân đều biết ta và họ Lưu kia đối địch. Lưu Hoằng Sơn kia hoàn toàn có thể tự mình bắt được Tổ Gia. Nhưng hắn lại chọn đi đường vòng….. hỏng mất! hỏng!
Ý ông là ông ta biết chi tiết chuyện chúng ta?
Vẫn chưa chắc chắn, ít nhất là tôi nghĩ vậy!
Sau đó làm gì?
Phùng Tư Viễn không nói chuyện, cầm điện báo đi đi, lại lại một vòng sau đó ngẩng đầu lên nói: Tổ Gia nhất định phải bị bắt!
Không! Giang Phi Yến hét lên.
Yến tỷ! chị hãy suy nghĩ kỹ đi, nếu không bắt được Tổ Gia, chị sẽ mắc vào bẫy của Lưu Hoằng Sơn, đến lúc đó, bí mật của Giang Tướng Phái sẽ bị phơi bày cho cả thế giới! Chỉ sau khi bắt được Tổ Gia thì chúng ta mới có thể bàn biện pháp đối phó.
Giang Phi Yến suy nghĩ một lát rồi bất lực gật đầu.

Ngay sau đó, đội ngũ trăm người đã bao vây Mộc Tử Liên, Tổ Gia không còn cách nào khác ngoài ngoan ngoãn bị giải đi.
Trên đường bị áp giải về phía tây, Phùng Tư Viễn xuất hiện nói ra sự thật một cách bí mật. Tổ Gia cảm thấy bi ai, là một loài động vật như các loài động vật khác, con người có linh cảm trước cái chết. Cảm giác xao xuyến khôn tả xuyên thấu tâm trí con người.
Tổ Gia rất tự tin vào trực giác của mình, nhờ có nó, ông đã tránh được nhiều kiếp nạn lớn. Nhưng lần này ông cảm thấy khác lạ, hoàn toàn sợ hãi, mơ hồ một luồng sát khí ập tới, thông qua linh khí trời đất, chạm đến cánh cửa số phận.
Linh cảm của Tổ Gia đã đúng, Lưu Hoằng Sơn muốn mạng sống của Tổ Gia.
“Cái Thế Thái Bảo” chết, dư luận trong nước dậy sóng, có người chỉ tay Tưởng Giới Thạch, có người chỉ về Đảng Cộng Sản, chỉ có bọn đặc vụ nhỏ là phỏng đoán về số học, các nhà lãnh đạo rất bình tĩnh. Làm thế nào để giải quyết vấn đề chính trị này trước cuộc chiến giữa Quốc Dân Đảng và Cộng Sản, đã đến thời điểm kiểm tra năng lực của quân đội.
Lưu Hoằng Sơn là người thông minh đến mức không ai muốn điều tra cái chết của Đới Lạp, chỉ cần xử lý không tốt là bị mất đầu. Là nhân viên dưới trướng, hay cộng sản, hay ai khác… Một khi đã mắc dây tại sao không tự mình dấn thân vào. Nhưng Lưu Hoằng Sơn đã chủ động yêu cầu được điều tra, đây chính là sự xảo quyết và khôn lanh của hắn ta. Có những người biến khủng hoảng thành cơ hội, lại có những kẻ kém năng lực tự biến điều tốt thành xấu.
Lưu Hoằng Sơn xem đây như cơ hội ngàn năm có một. Đới Lạp đã chết và việc thống nhất quân đội đang thực hiện cải tổ lớn. Nếu việc này xử lý tốt đẹp thì vị trí của ông ta trong mắt các vị lãnh đạo sẽ có trọng lượng hơn, sẽ còn leo cao hơn nữa.
Lưu Hoằng Sơn biết rằng vụ án Đới Lạp còn phải được điều tra, chứ đừng nói là điều tra thêm, ông ta đã có kế hoạch cho riêng mình rồi – thuyết âm mưu.
Loại vụ án này tốt nhất phải giải quyết lạnh lùng. Các giải thích tốt nhất là tìm người thay thế. Suy đoán như một âm mưu lớn, mô tả việc thống nhất quân đội như sự việc không liên can. Và nhận được sự đồng tình của dư luận, sự chấp thuận của các đảng phái.
Không nghi ngờ gì nữa, Tổ Gia là người thế thân hoàn hảo. Người này đùa bỡn mê tín dị đoan, lại có liên hệ mật thiết với Phủ Đầu Bang dưới trướng Vương Á Tiều – kẻ nhiều lần ám sát các lãnh đạo Quốc Dân Đảng.
Sự việc lần này có thể được thổi phồng như hòa bình kiến quốc cho đất nước. Tiêu diệt tàn dư ám sát lãnh đạo quân đội.
Theo cách này, trọng tâm đã xoay chuyển. Những người dân bình thường chỉ là một đám ồn ào gió lay cây non người, náo nhiệt một trận liền tan sau một thời gian; các đảng dân chủ trung lập giữa Cộng Sản và Quốc Dân Đảng cũng có thể sử dụng điều này phơi bày Phủ Đầu Bang từng được đảng Cộng Sản công nhận và biểu dương. Trước chiến tranh Quốc – Cộng cũng là một trận chiến dẹp dư luận. Việc Lão Đới chết như nào thì chỉ có Diêm Vương mới biết. Mâu thuẫn giữa Đới Lạp và chủ tịch ủy ban đã được công khai từ trước. Lão Tưởng nhất quyết hủy bỏ quân thống, mang nón ngoan cố chống cự… Qua cầu rút ván, vắt chanh bỏ vỏ không thể không xảy ra. Suy nghĩ của Lưu Hoằng Sơn rất thâm sâu khó lường.
Không khó để giải thích tại sao Phùng Tư Viễn không được trọng dụng sau cái chết của Đới Lạp nhưng Lưu Hoằng Sơn lại xây chắc được vị trí phó tổng cục.
Tổ Gia, ông định tính toán như thế nào ứng đối? Phùng Tư Viễn hỏi.
Tổ Gia nhíu mày: Lành ít dữ nhiều.
Cái đó…..
Tổ Gia đột nhiên ngẩng cao đầu: Thiếu tướng, ta nhờ ngươi một việc.
Tổ Gia mời nói.

Nếu lần này có gì sai sót, xin hãy nói với anh em Mộc Tử Liên hãy rửa tay gác kiếm. Thời gian Phái Giang Tướng đi đến hồi kết không còn xa nữa. Nếu người bất lưu luyến quân thống danh lợi thì có thể đưa Yến nương cao chạy xa bay.
Sau khi nghe những lời của Tổ Gia, Phùng Tư Viễn cảm thấy buồn một lúc, ông ta không biết phải trả lời như nào.. Tổ Gia không bao giờ phá vỡ mối quan hệ tay ba này, nhưng giờ ông không làm được.
Tổ Gia , đừng bi quan quá!
Chuẩn bị cho điều tệ hại nhất! Tổ Gia lạnh lùng nói.
Sau hai ngày, Phùng Tư Viễn giao Tổ Gia cho Lưu Hoằng Sơn.
Lưu Hoằng Sơn nở nụ cười trên mặt: Mời ngồi.
Tổ Gia đeo còng nặng, nghiêng người ngồi xuống.
Lưu Hoằng Sơn tinh tế đánh giá Tổ Gia một phen, đột nhiên hỏi: Tiên sinh xem bói?
Hiểu một chút! Tổ Gia nói.
Vậy tiên sinh đoán xem nay cát hay hung?
Cảnh này khiến Tổ Gia nhớ lại câu hỏi của Chu Nguyên Chương. Trước khi giết Lưu Bá Ôn, Chu Nguyên Chương hỏi Lưu Bá Ôn: Ái khanh thấy hôm nay tốt hay xấu? Lưu Bá Ôn chắc chắn sẽ chết với bất cứ câu trả lời nào.
Tổ Gia đang tìm cách trả lời thì Lưu Hoằng Sơn lại bồi thêm: Nếu hôm nay tiên sinh kim nhật đại hung thì nên hóa giải như nào?!
Hai câu liên tiếp khiến Tổ Gia rất mất mặt. Giết người truy tâm. Trực tiếp ghê tởm đến tận xương tủy. Này rõ ràng cười nhạo Tổ Gia rằng ngươi không phải thầy bói sao! Ngươi không biết bói toán sao! Ngươi liền chính mình không đoán được mệnh thì nói gì đến chưởng càn khôn, tạo hóa thế nhân.
Kia một khắc, Tổ Gia hoàn toàn bại, Kiêu hùng, không tước người khác thì bị người khác tước, Tổ Gia đương oai phong một cõi, có từng nghĩ tới hôm nay: Ngươi là dao thớt, ta là cá thịt, chi xấu hổ.
Phó cục trưởng Lưu có gì nói thẳng! Tổ Gia không muốn chơi nữa.
Được rồi! Tại sao lại hại chết Đới cục trưởng!
Lưu trưởng phòng ý nghĩ cái tên có thể giết người?
Mấu chốt đằng sau cái tên đó có dã tâm giết người.
Hahaha! Tổ Gia cười lớn.