Tải FREE sách Đông Chu Liệt Quốc PDF có tiếng Việt

Tải FREE sách Đông Chu Liệt Quốc PDF có tiếng Việt

Tải FREE sách Đông Chu Liệt Quốc PDF có tiếng Việt là một trong những Sách lịch sử đáng đọc và tham khảo. Hiện Tải FREE sách Đông Chu Liệt Quốc PDF có tiếng Việt đang được Nhà Sách Tiền Phong chia sẻ miễn phí dưới dạng file PDF.

=> Bạn chỉ cần nhấn vào nút “Tải sách PDF” ở phía bên dưới là đã có thể tải được cuốn sách bản PDF có tiếng Việt về máy của hoàn toàn FREE rồi.

Bên dưới đây mình có spoil trước 1 phần nội dung  của cuốn sách với mục tiêu là để bạn tham khảo và tìm hiểu trước về nội dung của cuốn sách. Để xem được toàn bộ nội dung của cuốn sách này thì bạn hãy nhấn vào nút “Tải sách PDF ngay” ở bên trên để tải được cuốn sách bản full có tiếng Việt hoàn toàn MIỄN PHÍ nhé!

**MỞ ĐẦU**

Đọc bộ sách này bằng mấy mươi sách khác. Khuyết danh Ổng Chu liệt quốc là bộ tiểu thuyết đồ sộ gồm 108 hồi, phản ánh giai đoạn 550 năm bão táp của lịch sử Trung Hoa từ thời Xuân Thu đến Chiến Quốc. Năm thế kỉ tranh hùng đó đã với hàng trăm sự kiện và nhân vật được miêu tả sống động mà gây gọn, lúc căng lúc chùng, lúc lên lúc xuống. Dưới ngòi bút tinh mĩ ấy, trước tác của Phùng Mộng Long không còn gói gọn trong khuôn khổ của những tiểu thuyết “diễn nghĩa” đương thời mà đã trở thành một kho sử liệu ngon ngôn nhưng rành rẽ, tạo được niềm say mê, thích thú đối với độc giả.

Tuy nhiên, vì một số lí do mà hầu hết các bản chuyển ngữ trước đây chưa đầy đủ, nên độc giả chưa thấy được “chân diện mạo” của tác phẩm đồ sộ này. Vì vậy, trong lần tái bản năm 2018, Công ty Đông A đã mời dịch giả Châu Hải Đường hiệu đính bản dịch của cụ Nguyễn Đỗ Mục – bản dịch được đánh giá cao nhất hiện nay – nhằm mục đích san nhuận và bổ sung những chỗ còn thiếu. Với việc dịch thêm hàng trăm bài thơ, vịnh, cùng rất nhiều tình tiết các trận đánh, các cuộc tranh hùng, khẩu chiến của các tung hoành gia… giúp bộ sách tăng thêm một phần tư dung lượng, chúng tôi hi vọng độc giả sẽ được thưởng thức *Đông Chu liệt quốc* một cách chính xác và đầy đủ nhất. —

**[ HỒI THỨ BA MƯƠI TÁM ]**

**Chu Tương vương tránh sang nước khác**

**Tấn Văn công thu được lòng dân**

Lại nói, Chu Tương vương nghe lời cung nhân Tiểu Đồng nói, tức thì nổi giận, rút thanh bảo kiếm ở trên đầu giường, đi vào trong cung, định giết Vương tử Đới. Đới được mấy bước, lại nghĩ thầm rằng: “Vương tử Đới là con yêu của thái hậu (tức là Huệ hậu) nếu ta giết đi, người ngoài không biết tội lỗi ấy, tất cho ta là người bất hiếu, và vương tử Đới vũ nghệ giỏi lắm, nếu hắn không chịu nhún, mà đánh lại, vị tất ta đã giết nổi, chi bằng hãy chịu nhịn đợi đến sáng mai, xét được sự thực, bây giờ sẽ trị tội Ngũ hậu, tự khắc Vương tử Đới xấu hổ mà phải trốn đi nước khác, như vậy chẳng hơn ư?” Chu Tương vương thở dài một tiếng ném thanh bảo kiếm xuống đất, lại trở về tẩm cung, rồi sai nội thị đi dò thám xem tình hình Vương tử Đới ra sao.

Nội thị về báo rằng: – Vương tử Đới biết Tiểu Đồng vào báo với thiên tử, nên đã tức khắc trốn ra khỏi cung rồi. Chu Tương vương nói: – Khi ra vào cửa cung, làm sao không bẩm mệnh, đó cũng là tại trẫm không phòng bị từ trước. Sáng hôm sau, Chu Tương vương truyền bắt các thị nữ trong cung ra để tra hỏi thì đứa nào cũng chối không tất cả. Sau gọi Tiểu Đồng ra đối chứng, bấy giờ các thị nữ đều thú nhận, đem bao nhiêu những tình hình trước sau nói hết với Chu Tương vương. Chu Tương vương truyền bắt Ngũ hậu giam vào lãnh cung, khóa chặt cửa lại, chỉ cho khoét một lỗ thủng để đưa cơm nước mà thôi. Vương tử Đới sợ tội, trốn sang nước Địch. Huệ hậu lo phiền, từ bấy giờ cũng thành bệnh ốm. Đới Thúc và Đào Tử nghe thấy Ngũ hậu bị truất, giật mình kinh sợ mà nói rằng: – Ngày trước hai ta phụng mệnh thiên tử sang mượn quân nước Địch để đánh nước Trịnh, sau hai ta lại phụng mệnh thiên tử sang xin cưới Ngũ hậu, nay Ngũ hậu lại bị truất, tất nhiên vua Địch có ý căm tức.

Vả vương tử Đới trốn sang nước Địch, tất nhiên cũng kiếm chuyện để xúi giục vua Địch, một mai vua Địch đem quân sang hỏi tội thì hai ta biết nói ra làm sao? Hai người tức khắc đánh xe đuổi theo vương tử Đới, để bày mưu lập kế sang nói với vua nước Địch thế nào cho phải. Chưa đầy một ngày thì đã đến nước Địch, vương tử Đới dừng xe ngoài cỗi, Đới Thúc và Đào Tử vào trước nói với vua nước Địch rằng: – Ngày trước chúng tôi vì vương tử Đới mà sang thỉnh hôn, thiên tử nghe nói người đẹp mới chiếm lấy rồi lập làm hoàng hậu. Nhân vì một hôm Ngũ hậu đến thăm thái hậu (tức là Huệ hậu) ngẫu nhiên gặp vương tử Đới, vương tử Đới nói lại chuyện cũ, bị lũ cung nhân đặt điều gièm pha với thiên tử, thiên tử cả tin, chẳng nghĩ đến cái công khó nhọc quý quốc đánh Trịnh khi trước mà đem hoàng hậu giam vào lãnh cung, rồi đuổi vương tử Đới đi, như thế thật là một người phụ bạc.

Xin quý quốc đem quân sang đánh, mà lập vương tử Đới lên làm vua để cứu lấy hoàng hậu ra lại làm ngôi quốc mẫu, thì đó thực là nghĩa cử vậy. Vua nước Địch tin lời, liền hỏi: – Vương tử Đới bây giờ ở đâu? Đới Thúc và Đào Tử nói: – Hiện nay đang ở ngoài cỗi. Vua nước Địch sai đón vương tử Đới vào. Vương tử Đới xin lấy lễ con rể mà tươm kiến, vua nước Địch mừng lắm, bèn cho quan đại tướng là Xích Đinh cùng với Đới Thúc và Đào Tử đem năm ngàn quân bộ kỵ giúp vương tử Đới về đánh nhà Chu. Chu Tương vương nghe tin quân nước Địch đến đánh, sai quan đại phu là Đảm Bà làm sứ giả, đem việc vương tử Đới làm loạn nói với Xích Đinh. Xích Đinh chém chết Đảm Bà, rồi thẳng đường tiến sang nhà Chu. Chu Tương vương nổi giận, sai quan khanh sĩ là Nguyễn Bá Quán làm chánh tướng, Mao Vệ làm phó tướng, đem quân ba trăm cỗ xe ra đối địch. Nguyễn Bá Quán biết quân nước Địch mạnh tợn, không thể đánh nổi, mới truyền cho quân sĩ đem xe đồn xa liền nối với nhau làm doanh trại tựa như bức thành kiên cố, Xích Đinh xông vào đánh mấy lần đều không được.

Lại liền mấy hôm khiêu chiến, mà Bá Quán cũng không ra ứng chiến. Xích Đinh giận lắm, liền lập kế làm một cái chòi cao ở Thúy Vân Sơn, trên cắm cờ hiệu thiên tử, cho một người ăn mặc giả làm vương tử Đới, ngồi uống rượu ở trên chòi, và bắt các thị nữ múa hát. Lại sai Đồi Thúc và Đào Tử, mỗi người đem một nghìn quân kỵ, phục sẵn ở hai bên sườn núi, đợi khi quân nhà Chu đến thì nghe hiệu súng nổ trên đài mà đổ ra đánh. Lại sai con là Xích Phong Tử đem năm trăm quân kỵ đến cửa dinh Nguyễn Bá Quán mắng chửi, khiêu chiến, rồi giả cách thua chạy để dụ đến Thúy Vân Sơn. Khi Xích Phong Tử đem năm trăm quân đến khiêu chiến, Nguyễn Bá Quán lên trên lũy xem, thấy quân ít, toan đổ ra đánh. Mao Vệ can rằng: – Nước Địch hay gian dối lắm, ta nên cẩn thận, chớ ra đánh vội, hãy đợi cho khi nào quân giặc mỏi mệt, bấy giờ sẽ liệu. Đến trưa hôm ấy, quân Địch giả cách mỏi mệt, xuống ngựa ngồi la liệt ở dưới đất, cũng có kẻ lại nằm nhoài ra nữa, vừa nằm vừa sỉ mắng rằng: – Chu vương vô đạo, dùng những kẻ bất tài như thế này làm tướng! Hằng cũng không hàng, đánh cũng không đánh.