Tải FREE sách Những Vụ Kỳ Án Của Sherlock Holmes PDF có tiếng Việt

Tải FREE sách Những Vụ Kỳ Án Của Sherlock Holmes PDF có tiếng Việt

Tải FREE sách Những Vụ Kỳ Án Của Sherlock Holmes PDF có tiếng Việt là một trong những Tiểu thuyết đáng đọc và tham khảo. Hiện Tải FREE sách Những Vụ Kỳ Án Của Sherlock Holmes PDF có tiếng Việt đang được Nhà Sách Tiền Phong chia sẻ miễn phí dưới dạng file PDF.

=> Bạn chỉ cần nhấn vào nút “Tải sách PDF” ở phía bên dưới là đã có thể tải được cuốn sách bản PDF có tiếng Việt về máy của hoàn toàn FREE rồi.

Bên dưới đây mình có spoil trước 1 phần nội dung  của cuốn sách với mục tiêu là để bạn tham khảo và tìm hiểu trước về nội dung của cuốn sách. Để xem được toàn bộ nội dung của cuốn sách này thì bạn hãy nhấn vào nút “Tải sách PDF ngay” ở bên trên để tải được cuốn sách bản full có tiếng Việt hoàn toàn MIỄN PHÍ nhé!

GIỚI THIỆU NHÂN VẬT

Sherlock Holmes

Sherlock Holmes là một thám tử tài ba người Anh và cũng là thám tử lừng danh thế giới. Ông là một thân sĩ nước Anh rất có trách nhiệm với xã hội, là điển hình tiêu biểu cho thời đại Victoria.

Nghề nghiệp: Holmes tự nhận mình là nhà “thám tử tư vấn”. Khi gặp khó khăn, các thám tử khác và cảnh sát thường tới thỉnh giáo ông, và đều rất nhanh chóng giải quyết được vấn đề.

Sở trường đặc biệt: Có biệt tài quan sát và suy đoán để giải quyết vấn đề. Ông có thể căn cứ vào quần áo, giày dép, thần sắc, ngôn ngữ và hành vi của một người để phán đoán ra quê quán, nghề nghiệp và cả quá khứ của họ.

Nhược điểm: Dưới con mắt người hiện đại, Holmes là người tính tình nóng nảy, đôi khi u uất. Ông có thể hưng phấn suốt nhiều tuần liền, nhưng cũng có lúc lo lắng, bất an cả nửa tháng vì luôn suy nghĩ về các vụ án.

Học thức và bản lĩnh:

  • Kiến thức văn học: Hoàn toàn không biết gì, thường chế giễu cách tường trình vụ án như thể viết tiểu thuyết của Watson.
  • Kiến thức chính trị: Rất nông cạn.
  • Kiến thức thực vật học: Am hiểu về chất độc, nhưng chẳng biết gì về nghệ thuật làm vườn.
  • Kiến thức địa chất học: Hạn chế nhưng thực tế. Thoạt nhìn có thể phân biệt được các loại đất; sau khi đi dạo về, có thể căn cứ vào màu của bùn đất và độ cứng để biết mình đã đi qua nơi nào.
  • Kiến thức xã hội: Hiểu biết rộng, tìm hiểu kỹ lưỡng tất cả các vụ án mạng và khủng bố trong xã hội.
  • Âm nhạc: Chơi vĩ cầm rất khá.
  • Võ thuật: Thành thạo đánh gậy, đấu kiếm, quyền anh.

John Watson

Bác sĩ y khoa, người bạn trung thành, trợ thủ đắc lực và là người ghi chép lại các vụ án của Sherlock Holmes.

Ông công khai thừa nhận mình không thông minh bằng Holmes, nhưng thỉnh thoảng cũng có ý kiến phản đối. Tuy nhiên, kết quả là luôn bị Holmes chê cười và hoàn toàn khuất phục trước những lý lẽ phân tích của ông.

Sau khi lập gia đình, Watson mở phòng mạch riêng và làm ăn phát đạt.


NGƯỜI THUÊ NHÀ ĐEO MẠNG CHE MẶT

Một buổi sáng cuối năm 1896, tôi nhận được tờ giấy viết vội của Sherlock Holmes, mời tôi lập tức tới phố Baker.

Tới nơi, tôi thấy anh đang ngồi trong căn phòng mù mịt khói thuốc. Trên chiếc ghế đối diện là một phụ nữ đẫy đà, đã luống tuổi, dáng dấp như một bà chủ nhà trọ.

  • Anh Watson, đây là bà Merrilow ở quận South Brixton – Holmes giới thiệu – Bà đây không phản đối việc hút thuốc, nên anh cứ mặc sức tận hưởng thú vui của mình. Bà Merrilow muốn kể cho chúng ta nghe một câu chuyện vô cùng thú vị. Có thể sự việc sẽ còn tiến triển, nên sự có mặt của anh ở đây là vô cùng hữu ích.
  • Nếu tôi có thể giúp được gì… – tôi nói.
  • Bà Merrilow, chắc bà cũng hiểu rằng nếu tôi tới gặp bà Ronder thì tôi hy vọng có một người làm chứng. Xin bà hãy nói với bà ấy về điều này trước.
  • Chúa sẽ phù hộ cho ông, ông Holmes ạ! – Người khách nói – Bà ấy rất muốn gặp ông, nên ông có gọi tất cả mọi người trong khu này đến thì bà ấy cũng chẳng bận tâm gì đâu.
  • Vậy chiều nay chúng ta nên xuất phát sớm một chút. Trước khi đi, phải đảm bảo rằng chúng ta đã nắm rõ mọi việc. Bà hãy kể lại tất cả một lần nữa, giúp bác sĩ Watson hiểu được tình hình. Ban nãy bà có nói, bà Ronder đã trọ ở nhà bà bảy năm rồi, nhưng bà mới nhìn rõ mặt bà ấy chỉ một lần duy nhất, phải không?

Bà Merrilow nói:

  • Thề có Chúa, tôi ước gì mình chưa bao giờ nhìn thấy mặt bà ấy thì hơn!
  • Mặt bà ấy bị thương tổn rất nặng nề, phải vậy chứ?
  • Thưa ông Holmes, không thể gọi đó là một khuôn mặt người được! Thật vô cùng khủng khiếp. Một lần, người đưa sữa cho tôi nhác thấy bà ấy đang đứng ngắm cảnh ở cửa sổ tầng trên, anh ta kinh hoàng tới mức làm đổ cả thùng sữa! Lần nọ, bất ngờ tôi chợt nhìn thấy mặt bà ấy, bà ấy lập tức che mặt lại và nói: “Bà Merrilow, chắc bây giờ bà đã hiểu vì sao tôi luôn luôn che mặt bằng tấm mạng này rồi chứ?”.
  • Bà có biết tí gì về quá khứ của bà ấy không?
  • Tôi hoàn toàn không biết gì cả.
  • Khi bà ấy tới thuê nhà, có sự giới thiệu của ai không?
  • Không, nhưng bà ấy trả tiền mặt và luôn trả trước rất nhiều. Tiền thuê nhà trả cả quý, hơn nữa không hề cò kè mặc cả. Tôi tuổi này rồi, lại bơ vơ một mình trong thời buổi khó khăn, ngài bảo làm sao có thể từ chối một người khách giàu có và hào phóng như vậy được?
  • Lý do gì khiến bà ấy chọn thuê căn hộ của bà?
  • Căn hộ của tôi cách đường khá xa, yên tĩnh hơn so với các nơi khác. Hơn nữa, tôi chỉ nhận một người khách trọ; bản thân tôi cũng không có người thân. Tôi đoán rằng bà ấy đã từng thuê nhiều nơi, nhưng lại thích căn hộ của tôi nhất. Bà ấy cần yên tĩnh và không tiếc tiền.
  • Bà có nói rằng, kể từ khi tới ở, bà ấy chưa bao giờ để lộ khuôn mặt của mình, chỉ trừ một lần duy nhất kia thôi. Đây quả là một chuyện đặc biệt và kỳ lạ. Tôi hiểu vì sao bà muốn điều tra rõ ràng như vậy.
  • Không phải tôi muốn thế, thưa ông Holmes. Với tôi mà nói, chỉ cần có tiền thuê nhà là tôi đã cảm thấy rất hài lòng rồi. Không có vị khách nào yên lặng và ít chuyện hơn bà ấy.
  • Vậy tại sao bà lại tới đây?
  • Thưa ông Holmes, đó là vì sức khỏe của bà ấy. Bà ấy ngày càng yếu đi. Hơn nữa, trong lòng bà có những bí mật hãi hùng nào đó. Có lúc bà ấy kêu gào giữa đêm: “Giết người! Giết người!”. Lúc khác lại hét: “Đồ súc sinh tàn ác! Đồ yêu ma quỷ quái!”. Tiếng kêu vang dội khắp nhà làm tôi sợ run.

Sáng hôm sau, tôi lên thăm bà ấy và chân thành khuyên:
“Bà Ronder, nếu trong lòng bà có điều gì u uất không thể nói ra, bà có thể tìm đến cha xứ hoặc cảnh sát, biết đâu họ giúp được bà.”

Bà ấy nói: “Ơn Chúa, tôi không cần tới cảnh sát! Cha xứ thì không thể làm gì để thay đổi quá khứ. Nhưng trước khi tôi chết, nếu có ai đó biết được toàn bộ câu chuyện này thì tôi có thể được an ủi phần nào.”

Tôi mách: “Nếu bà không muốn nhờ cảnh sát, thì bà hãy nhờ ông thám tử nổi tiếng Sherlock Holmes.”

Vừa nghe, bà ấy liền đồng ý: “Đúng rồi, tôi cần một người như thế. Xin bà hãy mau mời ông ta tới đây, bà Merrilow! Nếu ông ta không chịu tới, hãy nói với ông ta rằng tôi là vợ của Ronder, người dạy thú ở đoàn xiếc. Bà chỉ cần nói vậy thôi và cho ông ta cái tên Abbas Parva.”

Bà ấy viết chữ đó lên mảnh giấy đưa cho tôi rồi nói: “Cái tên này sẽ khiến ông ta tới ngay, nếu ông ta đúng là người như tôi nghĩ.”