


Adrian Gostick và Chester Elton, hai chàng “Hiệp sĩ Cà-rốt” đồng sở hữu bí quyết khen thưởng nhân viên đơn giản nhưng hiệu quả đã truyền cho chúng ta một thông điệp có thể làm thay đổi căn bản quan niệm kinh doanh và phương thức quản lý nguồn tài nguyên quý báu nhất trong mọi tổ chức: Con người. Hai ông còn là đồng tác giả của các quyển sách chuyên về kinh doanh bán chạy nhất và được hoan nghênh nhiệt liệt: Managing with Carrots (Quản trị bằng Cà-rốt & khen thưởng), A Carrot A Day ( Mỗi ngày một phần thưởng). Hai ông được tờ Wall Street Journal và Business Week xếp vào hàng các tác giả best-seller tại Mỹ.
Ông là nhà báo được trao tặng nhiều giải thưởng lớn. Hiện nay, Adrian Gostick là Giám đốc giao tế Công ty O. C. Tanner, một công ty chuyên về tư vấn khen thưởng nhân viên hàng đầu thế giới, đồng thời là thành viên hội đồng cố vấn của tạp chí Human Capital Strategies and News. Adrian Gostick lấy bằng Thạc sĩ quản trị Đại học Seton Hall, nơi ông thường được mời làm giáo sư thỉnh giảng. Các bạn có thể liên lạc với ông theo địa chỉ: adrian.gostick@octanner.com.
TẠI SAO BẠN CẦN “BÍ QUYẾT CỦA CÀ-RỐT”?
Chảy máu chất xám ngày nay đã trở thành vấn nạn mà nhiều doanh nghiệp đang phải đối mặt. Ở Bắc Mỹ, ngay vào thời kỳ kinh tế suy thoái nhất, tỷ lệ nhân viên thay đổi chỗ làm trung bình cũng ở mức 20%, và mỗi công ty chúng tôi có dịp xúc dduocj cho rằng giữ được nhân viên giỏi (nhất là sau đợt sa thải) là một vấn đề rất đau đầu. Kết quả khảo sát cho thấy hơn 60% người lao động không cảm thấy gắn bó với nơi làm việc hiện tại và cũng không có ý định kéo dài quá hai năm. Thật khó mà tưởng tượng cái phải trả khi để mất những nhân viên thực sự có năng lực. Không ít công ty khi thử làm một phép tính đã phải sững sốt trước những thiệt hại tài chính khổng lồ. Là chi phí tuyển dụng, huấn luyện đào tạo, phụ cấp đi lại, trợ cấp học nghề, bảo hiểm,… cho những người chúng ta chưa biết có thể làm được gì cho công ty hay không, hay họ lại đi sau đổi ba tháng thử việc và để lại một mớ bòng bong cho chúng ta. Đó là chưa kể các loại chỉ phí vô hình.
Chẳng hạn như, khi một nhân viên nghỉ việc, bạn sẽ mất đi một tấm gương sáng và chắc chắn những người còn lại sẽ không khỏi thắc mắc: “Có chuyện gì thế nhỉ? Tại sao công ty lại mất toàn bộ những người giỏi như thế?”. Dĩ nhiên, nhiều nhà quản lý đã cố trấn an rằng dù sao doanh số của công ty vẫn rất lạc quan. “Chúng tôi sẽ thay bằng những người mới và họ sẽ có những ý tưởng mới.” Có lẽ ý kiến này sẽ đúng nếu như người đưa ra đi chỉ là những nhân viên kém cỏi. Không may là những người yếu kém thường không tự ý việc mà thay vào đó lại là những nhân viên xuất sắc, có nhiều ý tưởng sáng tạo hoặc là những người có khả năng thu hút vô số khách hàng mới cho bạn. Đó mới là những người làm nên điều kỳ diệu và chỉ có họ mới là người có quyền lựa chọn nơi làm việc. Vậy, làm thế nào để giữ được họ? Bạn hãy áp dụng “Bí quyết của cà-rốt”! Chúng tôi xin không bàn đến các khoản bổng lộc đặc biệt hấp dẫn có giá trị bảy con số trở lên dành cho những con người có đầu óc kinh bang te thế.
Vậy mà hiếm khi chúng ta thấy các nhà quản lý chủ động suy nghĩ về hiệu quả của việc công nhận thành tích nhân viên. Kết quả là gì? Hãy xem một dẫn chứng sau đây: Tại một công ty khai thác khoáng sản vùng Tây Bắc, có một chuyên gia tiếp thị mới vào làm việc được vài tháng. Anh ấy thực sự là một chuyên gia giỏi, rất sáng tạo và có một bầu nhiệt huyết lớn. Nhưng rồi anh lại quyết định ra đi chỉ sau vài tháng ngắn ngủi. Chúng tôi đã gặp và trò chuyện cùng anh ấy. Người chuyên gia này thửa nhận rằng tiền lương ở công ty mới không khá hơn, anh ấy còn phải chuyển cả gia đình đến chỗ mới xa hơn cả ngàn cây số. Nhưng ở nơi làm việc mới, anh cảm thấy mình được trân trọng hơn. Thì ra đó là nguồn quyết định của anh. Anh kể: “Chúng tôi có một cuộc họp nội bộ về một dự án đang tiến hành. Sau đó, để giới thiệu dự án ra trước công chúng, tôi đã nỗ lực hết mình để đưa nó vào chương trình truyền hình của Oprah(1) nhằm tạo tiếng vang và thu hút sự quan tâm của dư luận.
Chương trình được thực hiện một cách hoàn hảo, các sếp lớn của tôi cơ hội đánh bóng tên tuổi và để lại những ấn tượng vô cùng tốt đẹp với hàng triệu khán thính giả tiếp cũng như giá tiếp qua màn ảnh nhỏ. Vậy mà nửa lời cảm ơn dành cho tôi cũng không có. Hình như việc thửa nhận công sức của tôi là một cực hình đối với họ!”. Bạn thấy đó, mọi thứ đều có thể sẽ khác đi nếu có một lời khích lệ đúng lúc! Và đây không phải là một vấn đề đề cá biệt. Rick Beal, cố vấn cao cấp của Watson Wyatt, cho biết: “Theo một kết quả nghiên cứu vào năm 2000, chỉ có 24% các nhà lãnh đạo xem khen thưởng là công cụ ghi nhận thành tích và giữ chân các nhân viên của mình. Ông còn cho biết thêm: “Mặc dù nền kinh tế toàn cầu đang suy giảm và việc tiết giảm chi phí là yêu cầu cấp bách, nhưng sự khan hiếm lao động chất lượng cao đòi hỏi người sử dụng lao động phải hết sức năng động và sáng tạo trong việc đưa ra chính sách khen thưởng xác đáng nếu họ muốn giữ được các nhân viên giỏi”.


