Tải FREE sách Bức Chân Dung Người Đàn Bà Lạ PDF

Tải FREE sách Bức Chân Dung Người Đàn Bà Lạ PDF

Tải FREE sách Bức Chân Dung Người Đàn Bà Lạ PDF là một trong những Tiểu thuyết đáng đọc và tham khảo. Hiện Tải FREE sách Bức Chân Dung Người Đàn Bà Lạ PDF đang được Nhà Sách Tiền Phong chia sẻ miễn phí dưới dạng file PDF.

=> Bạn chỉ cần nhấn vào nút “Tải sách PDF” ở phía bên dưới là đã có thể tải được cuốn sách bản PDF có tiếng Việt về máy của hoàn toàn FREE rồi.

Bên dưới đây mình có spoil trước 1 phần nội dung  của cuốn sách với mục tiêu là để bạn tham khảo và tìm hiểu trước về nội dung của cuốn sách. Để xem được toàn bộ nội dung của cuốn sách này thì bạn hãy nhấn vào nút “Tải sách PDF ngay” ở bên trên để tải được cuốn sách bản full có tiếng Việt hoàn toàn MIỄN PHÍ nhé!

1. Giới Thiệu Tác Phẩm và Bối Cảnh

Bức Chân Dung Người Đàn Bà Lạ là tiểu thuyết của nhà văn Chu Lai , do Nhà xuất bản Quân Đội Nhân Dân phát hành. Tác phẩm xoay quanh cuộc đời của một họa sĩ tài hoa, người đã sống qua những năm tháng khốc liệt của chiến tranh nhưng lại phải vật lộn trong sự bế tắc, cô đơn của cuộc sống thời hậu chiến. Tiểu thuyết mở ra bằng một bối cảnh đầy rẫy sự tương phản, nơi ký ức hào hùng của quá khứ bị sự thô ráp, thực dụng của hiện tại đè nén, và nơi nghệ thuật đấu tranh để tìm lại vai trò cứu rỗi linh hồn.


2. Tóm Tắt Nội Dung Chính

Nội dung chính của tác phẩm được mở đầu và phát triển xoay quanh ba sự kiện lớn: cuộc sống bế tắc của người họa sĩ, cuộc gặp gỡ với bà chủ nhà mang ký ức chiến tranh, và hợp đồng vẽ bức chân dung bí ẩn, tất cả đều dẫn đến sự tái sinh cảm xúc và tinh thần của nhân vật chính.

2.1. Họa Sĩ Linh và Cuộc Sống Bế Tắc

Nhân vật trung tâm của câu chuyện là một họa sĩ tên Linh (tên đầy đủ được tiết lộ gián tiếp là Trần Hoài Linh ), người đang sống trong một căn phòng trọ tối tăm, ẩm mốc, hôi hám với vẻ ngoài vô cùng nhếch nhác. Anh có một ngoại hình lập dị với mái tóc bù xù, râu ria nhôm nhoam , và đôi mắt mờ đục, ướt nhèm sau cặp kính gãy gọng phải chằng lại bằng dây nịt. Câu cửa miệng của anh là lời chửi rủa đầy bế tắc: “Mẹ cái trò đời!.

Linh kiếm sống bằng cách vẽ các biển quảng cáo, rao vặt nhưng thường xuyên ném chúng vào bụi rậm, rồi lại nhặt lên viết vẽ tiếp, như một trò chơi của kẻ điên khùng. Hành vi kỳ lạ nhất của anh là dựng lổn nhổn trong sân một đám tượng về các cô gái thanh niên xung phong và chàng trai lính chiến, nhưng tất cả chúng đều bị thiếu hụt: mất đầu, mất tay, mất chân, và đặc biệt là không có mắt. Linh chủ động trám đất sét vào khoảng trống đôi mắt của tượng, nói rằng cuộc đời không có gì hay ho để nhìn, nên cứ “tạm mù loà cho khoẻ, hoặc bẻ ngoéo cái đầu tượng lính vì nó “kiêu hãnh quá”. Những hành động này phản ánh sự phủ nhận, sự thất vọng cùng cực của người nghệ sĩ trước những lý tưởng chiến tranh đã tan vỡ trong thực tại.

Một buổi sáng, bà chủ nhà xấp xỉ năm mươi tuổi, thân hình còn mỡ màng , đến đòi tiền nhà sáu tháng , dọa đuổi Linh đi nếu không thanh toán. Bà ta càu nhàu gọi anh là lão “dở hơi, tâm thần”.

2.2. Bức Ký Họa Đột Ngột và Sự Xuất Hiện của Ký Ức

Trong cuộc đối thoại với bà chủ nhà, Linh bất ngờ đứng thẳng người chào kiểu nhà binh. Sau đó, anh chăm chú ngắm bà và đoán ra bà từng là nữ chiến sĩ tự vệ, căn cứ vào chiếc áo bay cứng cộp bà đang mặc. Bà chủ nhà, người tự nhận là chiến sĩ tự vệ đã bắn máy bay Mỹ trên nóc cầu Long Biên ngày xưa, đã tỏ ra mềm lòng và tự hào.

Trong một khoảnh khắc bùng nổ của cảm xúc và tài năng, Linh lập tức lôi giá vẽ và chỉ trong chưa đầy chục phút hoàn thành một bức ký họa bột màu. Bức tranh đã tái hiện lại hình ảnh bà chủ nhà thời hai mươi tuổi: một cô gái tự vệ trẻ trung, xinh đẹp với khuôn ngực no tròn, đôi mắt lá răm đen láy, ghì súng phòng không trên nóc cầu Long Biên gãy nhịp.

Bà chủ nhà vô cùng kinh ngạc, xúc động đến rơi nước mắt. Bà vừa không dám tin mình lại đẹp đến thế nhưng đồng thời nhận ra “Đúng đôi mắt, cái trán, cái ngực, cái hông, cái đùi… nó căng thế đấy”. Linh tặng bà bức tranh, mặc dù bà vẫn thực dụng nhắc lại chuyện tiền nhà.

Ngay sau đó, Ông Vinh, một người đàn ông trung tuổi ăn mặc sang trọng và là đồng đội cũ của Linh, đến thăm. Vinh tiết lộ Linh từng là “một tên tuổi sáng giá suốt dọc Trường Sơn, một họa sĩ tài hoa lẫy lừngvà là thương binh có mảnh đạn còn trong đầu. Vinh đã trả tiền nhà cả năm cho Linh nhưng nói dối là tiền nợ để bảo vệ lòng kiêu hãnh của bạn. Khi Vinh nhắc Linh không thể cứ hiu hắt mãi, Linh chỉ đáp lại vẻ khinh khi: “Càng cũ!.

2.3. Hợp Đồng Chân Dung Bí Ẩn và Sự Tái Sinh

Một người đàn bà lạ mặt, dáng cao, gầy, đeo kính mát tìm đến phòng trọ của Linh và đặt vẽ một bức chân dung. Yêu cầu này đã trở thành một nỗi ám ảnh ma quỷ, hành hạ Linh trong suốt nhiều ngày. Bà chủ nhà gọi người đàn bà trong ảnh là “con mụ nạ dòng nào đó”.

Linh liên tục vật lộn với tác phẩm, xé nát bản vẽ nhiều lần vì không thể nắm bắt được cái thần, đặc biệt là đôi mắt của người phụ nữ trong ảnh. Bà chủ nhà miêu tả đôi mắt đó “như nhìn vào miệng vực, vừa đen lại vừa có lom dom ánh sáng ma trơi bên trong”.

Trong một đêm giông gió, Linh bỗng có một sự bùng nổ tinh thần, một sự “bùng lửa thần kỳ, khơi dậy được trí nhớ. Anh nhận ra thần thái của đôi mắt ấy “không nằm ở bề ngoài mà nằm ẩn mãi bên trong đáy sâu”. Chỉ trong ba ngày ba đêm , bức chân dung (sau này được gọi là Cô đôi thượng ngàn) gần như hoàn thành, chỉ còn cần chú tâm vào đôi mắt.

2.4. Sự Thật Hé Lộ và Đoạn Kết

Dọc đường đi tìm kiếm sự thật về người phụ nữ lạ, Linh gặp lại Lan (“Lan ‘xê bốn'”), một người bạn cũ nay đã trở thành sư nữ. Lan đau buồn tiết lộ rằng người yêu cũ của Linh, tên Thủy, đã mất rồi.

Cùng lúc đó, một cô gái trẻ đến tìm Linh, gọi ông là “Bác”. Linh choàng tỉnh khỏi cơn ngủ mê, trong mơ mộng nghe tiếng cô gái gọi là “Thủy! Đúng tiếng của em rồi, Thủy ơi!…. Linh nhận ra cô gái trẻ này chính là người con gái được hoài thai trong đêm giông gió thời chiến.

Tại phòng tranh, trước đám đông, Linh không kìm được bật lên tiếng ứ nghẹn “Con ơi! rồi gục xuống. Cô con gái cũng quỳ sụp xuống, ôm chầm lấy ông. Khoảnh khắc này được miêu tả là sự gặp gỡ của “quá khứ và hiện tại, của chiến tranh và hòa bình, của tình yêu và xa cách, của lỗi lầm và tha thứ, của cuộc đời và nghệ thuật”.

Kết thúc tác phẩm, bức chân dung Cô đôi thượng ngàn (Người đàn bà lạ) bỗng có đôi mắt hơi sáng lêncái miệng rất đẹp khẽ mỉm cười, hoàn tất hành trình chữa lành cho người họa sĩ.


3. Phân Tích Nhân Vật và Chủ Đề

3.1. Phân Tích Nhân Vật Họa Sĩ Linh

Họa sĩ Linh là hình tượng nhân vật điển hình trong văn học hậu chiến của Chu Lai, đại diện cho những con người tài hoa nhưng bị chiến tranh làm tổn thương sâu sắc về cả thể xác lẫn tinh thần.

  • Tổn thương vật lý và tâm lý: Việc Linh còn mang mảnh đạn trong đầu gây ra những cơn kinh giật là minh chứng vật lý cho hậu quả chiến tranh. Tuy nhiên, nỗi đau tinh thần mới là lớn nhất, khiến anh chọn cách sống bế tắc, nhếch nhác, và liên tục chửi rủa đời.
  • Phủ nhận ký ức: Hành động bẻ đầutrám mắt các bức tượng chiến sĩ thể hiện sự phản kháng tuyệt vọng của Linh. Anh không thể chịu đựng được sự “kiêu hãnh” của quá khứ hào hùng khi thực tại chỉ còn lại sự bần hàn và đổ nát. Anh gọi ký ức đẹp là “Càng cũ!” , muốn chối bỏ tất cả để tạm mù lòa.
  • Sự kiêu hãnh của nghệ sĩ: Dù sống trong nghèo khổ, Linh vẫn giữ sự kiêu hãnh của một nghệ sĩ lẫy lừng. Anh không chấp nhận sự cưu mang, giúp đỡ từ người khác, buộc Vinh phải nói dối tiền trả nợ.

3.2. Sức Mạnh Cứu Rỗi của Nghệ Thuật

Nghệ thuật trong tác phẩm không chỉ là phương tiện kiếm sống mà là con đường duy nhất để Linh tìm lại chính mình.

  • Hồi sinh nhân phẩm: Bức ký họa tức thì về bà chủ nhà đã đưa một người phụ nữ thực dụng trở về với vẻ đẹp và sự kiêu hãnh của một nữ tự vệ Long Biên. Tác phẩm của Linh đã khôi phục lại nhân phẩm và giá trị của người phụ nữ ấy.
  • Hồi sinh bản ngã: Bức Chân Dung Người Đàn Bà Lạ là phép thử cuối cùng đối với Linh. Việc vật lộn với “đôi mắt” của người đàn bà là cuộc vật lộn với chính ký ức bị chôn vùi về tình yêu và lỗi lầm của mình. Khi anh tìm được “thần thái” của đôi mắt đó nhờ sự “bùng lửa thần kỳ” của ký ức , anh đã tái sinh cả về tài năng (hoàn thành tác phẩm nhanh chóng ) và tinh thần, dẫn đến cuộc gặp gỡ định mệnh với con gái.

3.3. Chủ Đề Ký Ức, Lỗi Lầm và Sự Tha Thứ

  • Ký ức bị đứt đoạn: Cuộc đời Linh là một chuỗi ngày cố gắng cắt đứt với quá khứ. Các bức tượng bị phá hoại không mắt chính là biểu tượng cho mong muốn xóa bỏ ký ức chiến tranh, xóa bỏ đi những hình ảnh người hùng vô nghĩa trong thực tại.
  • Lỗi lầm và sự tái hợp: Việc Linh không kịp hỏi kỹ quê quán của Thủy trong đêm định mệnh là một lỗi lầm vô tâm của người lính trong chiến tranh. Nửa đời sau, anh phải sống trong dằn vặt. Sự tái hợp cuối cùng với con gái, sau khi hoàn thành bức chân dung người mẹ đã mất , chính là sự tha thứ mà cuộc đời dành cho anh.
  • Biểu tượng Đôi mắt: Đôi mắt trong tranh là linh hồn của tác phẩm và là điểm mấu chốt của sự giải thoát. Nó chuyển từ sự “mù lòa” của Linh sang sự “bí ẩn, ma trơi” của Thủy, và cuối cùng là sự “sáng lên, mỉm cười” đầy mãn nguyện của người đàn bà đã hoàn thành sứ mệnh kết nối cha và con.

4. Cảm Nhận Cá Nhân về Tác Phẩm

Tôi thấy Bức Chân Dung Người Đàn Bà Lạ của Chu Lai là một tác phẩm sâu sắc, thấm đẫm chất nhân văn và mang tính triết lý cao về cuộc đời người lính sau chiến tranh. Tác giả đã không né tránh sự thật nghiệt ngã, mà đi thẳng vào nỗi đau và sự tan vỡ của những người hùng khi trở về với cuộc sống đời thường.

4.1. Sự Thô Ráp và Sự Chân Thực Của Ngôn Ngữ

Điều khiến tôi ấn tượng là văn phong thô ráp, mạnh mẽ nhưng vẫn đầy chất thơ của Chu Lai. Câu chửi rủa “Mẹ cái trò đời! không phải là lời nói tục tĩu vô nghĩa mà là tiếng gầm gừ, phản kháng của một tâm hồn đang kiệt quệ. Sự miêu tả chân thực, đôi khi tàn nhẫn, về sự nhếch nhác của Linh hay sự thực dụng của bà chủ nhà làm nổi bật sự đối lập với sự trong sáng, cao đẹp của ký ức chiến tranh.

4.2. Bài Ca về Tình Đồng Đội và Sự Kiêu Hãnh

Tác phẩm đã ca ngợi tình đồng đội một cách tinh tế qua nhân vật Vinh. Hành động trả tiền nhà nhưng nói dối là tiền nợ thể hiện sự thấu hiểu và trân trọng tuyệt đối đối với sự kiêu hãnh của người nghệ sĩ Linh. Tình cảm này không ồn ào, không phô trương mà thầm lặng, nhân hậu, là chỗ dựa duy nhất và vững chắc cho người họa sĩ trong những ngày túng quẫn nhất. Đây là một chi tiết cảm động, khẳng định tình đồng chí là thứ vốn quý, tài sản quốc gia không thể bị đánh mất.

4.3. Sự Giải Thoát Tuyệt Đối

Sự giải thoát của Linh đến từ một chuỗi các sự kiện định mệnh. Bằng cách tái hiện lại ký ức của bà chủ nhà, Linh đã tạm thời thoát khỏi sự mù lòa của mình. Nhưng chỉ đến khi thực sự đối diện với yêu cầu vẽ “Bức Chân Dung Người Đàn Bà Lạ” (người yêu cũ và mẹ của con gái mình), Linh mới bước vào cuộc chiến nội tâm để tái tạo lại trí nhớ và tình yêu đã mất.

Khoảnh khắc Linh nghe tiếng gọi của con gái và bật dậy thốt lên “Thủy! Đúng tiếng của em rồi…, đã xóa nhòa ranh giới giữa thực tại và ảo ảnh, giữa quá khứ và hiện tại. Đoạn kết, khi hai cha con ôm nhau trong sự hòa hợp của “lỗi lầm và tha thứ” , và bức chân dung mỉm cười, mang lại một cảm giác thanh tẩy, viên mãn tuyệt vời.

Tôi cảm thấy tác phẩm của Chu Lai không chỉ là câu chuyện cá nhân của họa sĩ Linh mà còn là một lời tri ân sâu sắc đối với thế hệ đã trải qua chiến tranh. Nó đặt ra một câu hỏi lớn: Làm sao để chữa lành vết thương của quá khứ, và câu trả lời chính là: chỉ có tình yêu thương, sự tha thứ, và sức mạnh của nghệ thuật mới có thể làm được điều đó.