Sách AQ Chỉ Số Vượt Khó PDF có tiếng Việt

Sách AQ Chỉ Số Vượt Khó PDF có tiếng Việt

Sách AQ Chỉ Số Vượt Khó PDF có tiếng Việt là một trong những Sách phát triển bản thân đáng đọc và tham khảo. Hiện Sách AQ Chỉ Số Vượt Khó PDF có tiếng Việt đang được Nhà Sách Tiền Phong chia sẻ miễn phí dưới dạng file PDF.

=> Bạn chỉ cần nhấn vào nút “Tải sách PDF” ở phía bên dưới là đã có thể tải được cuốn sách bản PDF có tiếng Việt về máy của hoàn toàn FREE rồi.

**LỜI NÓI ĐẦU** Rất nhiều người từ khi còn trẻ đã sớm rời vào tình cảnh vô vọng. Và thông thường những cái được cho là “đáng lẽ” sẽ chẳng bao giờ xảy ra trên thực tế. Điều gì quyết định bảo của chúng ta theo thời gian? Đâu là nhân tố duy nhất quyết định cách chúng ta đạt mục tiêu cho mình? Và những động lực nào sẽ khiến chúng ta tiến gần hơn hoặc xa hơn so với việc hiện thực hóa các mục tiêu đó? Chúng ta có thể làm gì để thay đổi kết quả? Công trình của tiến sỹ Stoltz sẽ giúp chúng ta kiểm soát số phận của chính mình, hiểu được, nâng cao một cách bền vững những hoài bão và động lực của mình để có được cuộc sống ý nghĩa. Hơn bao giờ hết, bây giờ chính là lúc bạn cần xác định rõ, trưởng thành và toàn tâm toàn ý cống hiến cho công việc và cuộc sống. Cuốn sách này sẽ đưa ra câu trả lời thỏa đáng cho câu hỏi: “Cần phải làm gì để có được những đóng góp lớn lao trong cuộc đời?” Nó sẽ xác định và chỉ ra cho bạn những hành vi, đặc điểm tạo nên sự khác biệt giữa những người phi thường với những người đóng góp ít hoặc không đóng góp gì. Và đây chính là thời điểm phù hợp nhất để đưa ra thông điệp này. Nghịch lý chi phối cuộc sống của chúng ta.

Orison Marden Đó là một khu vực có kích thước chỉ bằng một ga-ra ô tô, trông nó giống như một chiếc ngại vàng xù xì làm bằng băng đá nhỏ ra gần 6 dặm hướng lên trời. Năm phía trên những ngọn gió và cao hơn tầm bay của hầu hết các loại máy bay dân dụng, đó chính là đỉnh núi Everest, ngọn núi của mọi ngọn núi. Đây là nơi gần các vì sao nhất trên Trái đất, các nhà leo núi thường bị quyến rũ bởi vẻ đẹp tráng lệ và độ dốc thẳng đứng của nó. Tuy nhiên, không ai bảo đảm được là mình sẽ thành công khi leo lên ngọn núi này. Trong bảy người chỉ có một người lên được đến đỉnh núi. Gần đỉnh núi là những cơn bão cuồng quét với tốc độ 160km/h, sẵn sàng quật ngã nạn nhân của chúng bằng những cơn gió buốt lạnh và tầm nhìn bằng không. Người leo núi sẽ chết dần chết mòn, chống chọi trong một cuộc chiến năm chắc phần bại để tránh không bị kẹt sức. Trên 5.486m, vết thương không thể lành lại, cơ thể kiệt quệ và không khí khô đến mức chỉ ho thôi cũng có thể khiến xương sườn của chúng ta bị gãy. Leo núi trong những điều kiện bất lợi như vậy là thử thách tột bậc đối với con người.

Thứ sáu, ngày 10 tháng 5 năm 1996, 31 người leo núi của năm đoàn thám hiểm đã lên được đến đỉnh núi Everest. Bất ngờ, có một cơn bão dữ dội kéo đến khiến nhiều người bị mắc kẹt. Trong nhiều giờ đồng hồ sau đó, một số người sống sót, còn một số đã phải bỏ mạng. Một trong số đó là Doug Hanson, một nhân viên bưu chính ở Renton, Washington. Khi cơn bão tấn công, Hanson đã nằm xuống. Khi đi xuống núi mà nằm xuống là một việc làm vô cùng nguy hiểm. Rất ít người có thể đứng dậy trở lại. Vào cái đêm băng giá ấy, Hanson đã đầu hàng và ra đi.

Tuy nhiên, vài giờ sau, có điều gì đó sâu thẳm bên trong con người Weathers đã được đánh thức, và chính nó đã cứu ông thoát khỏi cái chết lạnh lẽo, giúp ông nhận thức được tình cảnh nghiệt ngã của mình. Trong tờ Newsweek, Weathers cho biết: “Lúc đó tôi đang nằm trên mặt băng và cảm thấy lạnh hơn bất cứ điều gì bạn có thể tưởng tượng. Găng phải của tôi bị mất, và tay tôi trông cứ như được đúc bằng nhựa vậy.” Weathers hoàn toàn có lý do để bỏ cuộc. Ông đang bị lạc giữa ngọn núi hoang vu, không có đồ tiếp tế, không đồng đội, không nơi trú ẩn hay bất kỳ khả năng sống sót nào. Nhưng, khi phải đương đầu với cái chết, không biết bằng cách nào Weathers đã khơi dậy được quyết tâm bên trong để chinh phục được cái ngọn núi lớn hơn bất kỳ ngọn núi nào mà ông từng leo trước đó này. Lạnh cóng, kiệt sức, đơn độc và gần như đã chết, bằng cách nào đó Weathers đã buộc bản thân phải di chuyển, đứng dậy và mò mẫm trên chặng đường nguy hiểm để về Khu trại Cứ, một đốm nhỏ giữa vùng tuyết trắng hoang vu. Ý thức sâu thẳm về đích đến đó đã kích lệ ông phải hành động. Ông cho biết, khi nằm giữa vùng tuyết trắng: “Tôi có thể thấy khá rõ gương mặt của vợ con. Tôi ước tính mình chỉ có thể sống được từ ba đến bốn tiếng đồng hồ nữa mà thôi, vì vậy tôi bắt đầu bước đi.” Với Weathers, mấy tiếng tiếp theo dài như hàng thế kỷ. Biết rằng nghỉ ngơi sẽ đồng nghĩa với cái chết, vì vậy ông cứ tiếp tục đi mãi, đi mãi.